CN XXXII TN (B)
Chủ đề :
Giê-su : Người hiền được Chúa ban ơn cứu độ
Kính thưa quý anh chị em,
Hiền lành là một ý niệm đạo đức chỉ tính khí của một con người : dịu dàng trong lời nói, cử chỉ, tế nhị trong mọi tình huống để không làm tổn thương những người xung quanh, biết quan tâm, chạnh lòng thương xót, nhất là những ai lâm cảnh ngặt nghèo, bất hạnh, khổ đau. Sự hiện diện của họ như dòng suối mát, như làn gió dịu êm làm phấn khởi lòng người. Tựu trung, người hiền lành, dịu dàng, là người thợ hòa bình, là người kiến tạo sự bình an, thuận hòa, tạo sự cảm thông và hiểu biết lẫn nhau. Họ là tài sản của Đấng tạo hóa dành cho thế gian.
Vì được tạo thành giống hình ảnh Thiên Chúa (cf. St 1, 27), con người mang trong mình đặc tính “nhân tri sơ, tính bản thiện” (ca dao) : dịu dàng, hiền lành, khiêm tốn, từ tâm..., nhưng tội lỗi đã len vào, phá vỡ bản tính toàn thiện, bôi nhọ sự thánh thiện tinh tuyền nguyên thủy. Con người mất đi sự dịu dàng, hiền lành, khiêm nhường, trở nên độc ác, đối kháng với chính mình và với nhau.
Thật là thảm họa diệt vong ! Ai sẽ cứu chúng ta khỏi tình trạng chết dở này ? Tạ ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Kitô, Chúa chúng ta, mà bây giờ chúng ta được lãnh ơn giao hòa.
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay đề cao mẫu gương dịu dàng, nhân lành, khiêm tốn, tụ đậu lại nơi Chúa Giê-su, Đấng dịu hiền thật trong lòng, đã được Thiên Chúa cứu độ bằng sự phục sinh vinh hiển, trở nên nguyên nhân phần rỗi đời đời cho tất cả những ai tùng phục Người.
Bài đọc I, trích sách Các Vua quyển thứ I, ghi lại cuộc đối thoại giữa Ê-li-a và bà góa Sa-rép-ta về vấn đề sẻ chia trong cơn bĩ cực, đói khát. Ca hai đều là những người nghèo. Vị ngôn sứ vừa đói lại vừa khát mở lời xin bánh và nước uống với một bà góa thành Sa-rép-ta. Đối lại, bà góa bần cùng, đói khổ, nhưng có trái tim đầy từ tâm nhân hậu, dù chỉ còn một ít bột trong hũ và chút dầu trong bình, vẫn sẵn sàng sẻ chia cho người của Thiên Chúa.
Lòng quảng đại, nhân lành của cả hai, đã thấu tận trời cao. Chúa đã làm phép lạ cho hũ bột không bị vơi và bình dầu sẽ không cạn cho đến khi Chúa ban mưa xuống trên mặt đất.
Kết quả đã xẩy ra đúng như lời vị ngôn sứ đã báo trước : hũ bột không vơi, bình dầu không cạn ; Ê-li-a và gia đình bà góa no đủ cho đến khi thời kỳ hạn hán, đói khát chấm dứt.
Sứ điệp được chuyển tải trong câu chuyện hôm nay là gì ?
Đó là cuộc trao đổi quá ư diệu kỳ được hình thành giữa lòng quảng đại vô biên của Thiên Chúa đối với thế gian và sự mở lòng của con người trước lời mời gọi của Chúa. Nếu Chúa không đi bước trước đến tìm gặp bà góa Sa-rép-ta và nếu bà góa không mở lòng dịu dàng sẻ chia, thì phép lạ đâu có thể xẩy ra. Bà góa là típ người quảng đại, không so đo tính toán, nên đáng được lãnh nhận phần thưởng gấp trăm, cụ thể : không bị đói khát đe dọa tính mạng cho đến khi Chúa ban mưa xuống trên mặt đất.
Cuộc đối thoại giữa Ê-li-a và bà góa Sa-rép-ta là hình ảnh tiền trưng cuộc đối thoại nhiệm mầu kỳ diệu diễn ra trong chính Ngôi Lời nhập thể, theo đó : bản tính Thiên Chúa đảm nhận lấy nhân tính Đức Giê-su, trong một ngôi vị duy nhất Ngôi Hai Thiên Chúa. Trong cuộc trao đổi này Thiên Chúa đã chọn phần tồi tệ nhất, để con người được vinh quang, Thiên Chúa đã chọn mang thân tội, để con người được công chính hóa, Thiên Chúa đã chọn phải chết, để con người được sống muôn đời.
Sự dịu dàng, hiền hậu, khiêm tốn của Chúa Giê-su, là sự mở lòng trọn vẹn để Thiên Chúa làm nên những việc lạ lùng. Giê-su là “Con” yêu dấu nhất hằng làm đẹp lòng Cha mọi đàng, nên Cha đã siêu tôn Người trên các tầng trời với danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.
Trong Giê-su, nhân loại được tràn đầy ân sủng, đến nỗi không còn phải thiếu ơn nào khác nữa, cho đến ngày Đức Giê-su quang lâm. Lời mạc khải này, cho phép chúng ta hiểu thấu đáo hơn lời sách thánh : hũ bột không vơi, bình dầu không cạn cho đến khi Chúa ban mưa xuống trên mặt đất.
Bài Tin Mừng vừa tuyên đọc dùng hình ảnh đối chọi đặc trưng giữa giới luật sỹ, biệt phái và bà góa nghèo hèn, bé mọn. Các vị kinh sư : tự cao, tự đại, phô trương cái trống rỗng của mình, bằng cách lạm dụng Lời Chúa để thỏa mãn túi tham. Họ thích được bái chào, ưa ngồi cỗ nhất, kinh kệ triền miên, nhằm che mắt thiên hạ, cốt để hưởng lợi : “chiếm đoạt hết tài sản các bà góa” (Mc 12, 40). Họ không phải là người dịu dàng, hiền lành, khiêm tốn nên : “sẽ bị kết án cách nghiêm khắc hơn” (Mc 12, 40).
Đối lại, là dung mạo của một bà góa nghèo hèn, dáng vẻ chất phác, rụt rè trước đám đông. Muốn bỏ chút tiền vào nhà Chúa, nhưng ngại ngùng, mặc cảm vì số tiền ít ỏi. Bà lướt qua hòm tiền, vội nhét vào đó hai đồng kẽm, giá trị bằng ¼ xu.
Chúa thấy tâm hồn bà thật lớn lao, vĩ đại hơn tất cả những người có mặt tại nơi dâng cúng. Quả thật, bà có tấm lòng thật dịu dàng, hiền hậu, khiêm tốn, đáng được Chúa khen thưởng, nêu gương. Giê-su gọi các môn đệ lại và nói : “Thầy bảo thật các con : bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết” (Mc 12, 43).
Suy gẫm đoạn Tin Mừng, chúng ta thấy, Chúa không đánh giá con người theo dáng vẻ, địa vị, chức quyền, nhưng theo tâm tình yêu mến được nội tâm hóa bằng sự dịu dàng, hiền hậu, nhân từ : “Ta muốn lòng nhân từ, chứ không cần hy lễ” (Mt 12, 7). Đúng là : “người hiền được Chúa ban ơn cứu độ” (Tv 36, 39a).
Thưa anh chị em,
Nếu người hiền được Chúa ban ơn cứu độ, thì Giê-su là người dịu dàng, hiền lành, nhân từ, khiêm tốn nhất, nhân tính Ngài phải là hoa quả đầu mùa của ơn cứu độ, rồi mới đến những kẻ thuộc về Chúa.
Nên biết, cứu độ nhân tính Giê-su, không hiểu theo chiều kích pháp lý : “tội lỗi được thứ tha”. Giê-su vô tội, hiến mình chịu nạn chịu chết, không phải để đền tội mình, nhưng liên đới với tội nhân và nhờ sự vâng phục trọn vẹn ý Cha, Người đã làm cho cả thế gian được công chính hóa, được ơn cứu độ.
Tác giả thư Do thái, trong bài đọc II, tôn vinh nhân tính Giê-su như một cung thánh tuyệt diệu. Nhờ sự chết và sự phục sinh, Người đã được siêu tôn trên trời, ngự bên hữu Cha, để chuyển cầu mọi phúc lành cho thế gian.
Hy tế vâng phục dịu hiền, nhân từ của Chúa Giê-su đã tiêu diệt tội lỗi và sự chết, tháp nhập con người vào sự sống của chính Thiên Chúa.
Do vậy, mầu nhiệm Nhập Thể, Tử Nạn và Phục Sinh, không nhằm kết án, luận phạt thế gian, nhưng để tha thứ và cứu độ những trông cậy Người.
Thưa anh chị em,
Giáo huấn Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta :
- Một là : vui mừng phấn khởi đối thoại với Chúa ! Hãy tìm Chúa khi Người còn cho gặp, kiên trì kêu cầu khi Người còn ở kề bên, nhất là : trao vào tay Chúa gánh nặng cuộc đời, vì Người luôn lo lắng cho chúng ta.
- Hai là : chuyên chăm học nơi Chúa tinh thần dịu dàng, hiền lành, khiêm tốn, vì đó là chìa khóa của sự thành công, vừa trong cuộc sống hiện tại, vừa trong cõi phúc thiêng liêng trên trời. Luôn thâm tín và tâm niệm Lời Chúa dạy : “Người hiền được Chúa ban ơn cứu độ” (Tv 36, 39a).
Xin Chúa thương nâng đỡ và chúc lành cho mỗi người chúng ta trong ngày chúa nhật hôm nay. Amen !