THƯ GỬI BÀ ANÊ VÀ BÀ PAULA
Cửa khẩu Đàng Ngoài, ngày 26 tháng 02 năm 1670
BỨC TÂM THƯ
Piere Lambert, Giám Mục Hiệu Tòa Bérythe, Đại Diện Tông Tòa do ơn Thiên Chúa và Tòa Thánh Tông Truyền, gửi lời chào và phép lành đến quý chị Anê và Paula thân mến, là hai nữ tu đầu tiên gia nhập Tu Hội Nữ Mến Thánh Giá Chúa Giêsu Kitô.
Sau khi các con tuyên khấn công khai vào ngày Lễ Tro trước sự hiện diện của Cha, đáng lẽ như lòng ao ước, cha còn phải nói đôi điều về bậc sống cao trọng và trọn lành mà các con nhắm tới theo tiếng gọi của Thiên Chúa từ bi nhân hậu; nhưng ngày hôm ấy cha gặp tình thế bó buộc phải đi ngay cho kịp chuyến trở về, nên cha đã có ý tưởng viết mấy lời này để nhắc cho các con biết rằng các con không còn thuộc về mình nữa (x.1Cr 6, 19-20), nhưng hoàn toàn thuộc về Chúa Giêsu Kitô vì các con đã dâng mình trọn vẹn cho Người. Để từ nay chỉ chuyên chú tìm sự hiểu biết và yêu mến Người bằng cách suy gẫm và noi theo cuộc đời đau khổ của Người, và bằng cách thực thi các nghĩa vụ của Tu Hội các con; cha hết sức khuyến khích các con hãy trung thàng với các nghĩa vụ trên, vì biết chắc chắn nhờ đó các con và toàn thể Giáo Hội này sẽ lãnh nhận lợi ích lớn lao.
Cha cũng nhắn nhủ các con cách đặc biệt là hãy hết sức chăm sóc các tập sinh của các con, và phải xem họ như những kho tàng thánh thiêng Thiên Chúa ký thác trong tay các con.
Hãy nhớ năng khắc sâu vào tâm khàm họ điều này: mục đích chính của Tu Hội các con chính là tiếp nối nơi bản thân mình cuộc đời đau khổ của Chúa Giêsu Kitô và hằng ngày dâng việc suy gẫm cầu nguyện của các con, nước mắt của các con, các việc làm của các con và các hy sinh của các con, để cầu xin Người ban cho lương dân và những Kitô hữu và bất hảo được ăn năn trở lại.
Nhưng điều hết sức quan trọng là phải thực hành mọi việc thay cho Chúa Giê su Ki tô, Người muốn đích thaab làm những việc đó mà không thể được, nên dùng một số người do Người tuyển chọn và ban đầy tình thần của Người là tinh thần của Người là tinh thần trung gian để tiếp nối cuộc đời lữ thứ và hy sinh của Người cho đến tân thế.
Qua những điều vừa nói trên đây, hỡi các nữ tu của cha, chắc hẳn các con thấy được ơn gọi của mình cao trọng dường nào và các con đã chết đi đối với thế gian, nghĩa là đối với các giác quan, bản tính tự niên và lý trí người đời, để từ nay chỉ sống bằng những châm ngôn, những thực hành va bằng chính đời sống của Chúa Giêsu Kitô.
Cha xin các con hãy suy nghĩ liên lỉ về điều đó và đừng quên cha trước mặt Thiên Chúa.
Tại cửa khẩu Đàng Ngoài, Ngày 26 tháng 7 năm 1670